1. Tôi đứng bên sông nhìn qua xóm thôn nghèo
Nơi ấy có bao nhiêu kỷ niệm thơ ấu
Tôi bước lên con thuyền đi đến phương nào
Từ giã quê hương thêm nghẹn ngào.
Từng lớp sóng vỗ thuyền trôi lênh đênh
Thuyền ơi theo gió xa dần bờ bến
Chìm khuất bóng tối đại dương mông mênh
Vùi chôn bao xác thân vô tình.
2. Tôi đến bên kia bờ đại dương một chiều
Sương khói dâng lên hàng dừa cô liêu
Chạnh nhớ đến bóng mẹ hiền nơi quê nghèo
Tần tảo nuôi con thân dãi dầu.
Ngày tháng gió cuốn tuổi thơ qua nhanh
Đường đời sỏi đá bao lần gãy cánh
Nhiều lúc bám víu tình yêu mong manh
Rồi tình yêu ấy cũng tan tành.
3. Tôi đứng bên bờ đại dương mắt lệ nhòa
Xin đón tin yêu đến tâm hồn băng giá
Từng cánh én bay về bên mái hiên nhà
Từng đóa anh đào sắc mặn mà.
Chợt ngước mắt thấy trời sao long lanh
Một ngày mai ấy chim về tổ ấm
Đường nắng sẽ bước cùng nhau thong dong
Đồi thông nghe tiếng xưa thì thầm
4. Tôi bước đi trên đường theo dấu chân Ngài
Đôi mắt yêu thương tiếng gọi đầy thân ái
Tôi thấy mão gai trên đầu và dấu đinh Ngài
Thập giá Chúa mang trên đường dài
Vào đến đất hứa lòng không bơ vơ
Vì tôi thân Chúa đã một lần tan vỡ
Là Chúa các Chúa là vua muôn vua
Tình yêu của Chúa ôi vô bờ.