Đây chốn hoang sơ hoa rừng thôi nở chim rừng không buồn về.
Tận trong lòng đất bao lần thu chết để ngày dài quạnh hiu.
Bước tôi vê đây cho Tha La thêm ngậm ngùi.
Đám mây phủ vây quanh đâu đây như nghẹn lời.
Thì thầm trong đau xót.
Người về thôi đã hết ước mơ xưa tìm đâu thấy?
Hoa máu ngây ngây cây rừng ngã chết tôi về không gặp nàng.
Đường xưa còn đó chuông chiều thôi đổ nấm mộ ai bơ vơ.
Tóc tang còn đây đong bao nhiêu ân tình đầy.
Hỡi ai người ra đi không mong khi trở lại.
Rồi về trông đau xót.
Tưởng chừng đi là giết bao nhiêu chuyện ân tình.
ĐK
Tha La ơi! Ngày xưa tìm đâu thấy thương nhớ vẫn còn lại đây.
Tha La ơi! Người xưa tìm đâu thấy phiêu lãng biết bao giờ nguôi.
Ngày tôi ra đi ước hẹn nhiều lời.
Vì đâu ai lỡ hẹn cuộc đời.
Ôi Tha La buồn chưa ? Tha La sầu chưa ? Tha La giận chưa ?
Đây cánh hoa xưa đây tàn hương cuối đây rừng xanh ngậm ngùi.
Người ơi nào biết tôi về thương tiếc với một trời cô liêu.
Gió thu lạnh căm như đau thương cho cuộc đời.
Để tôi nhặt hoa rơi thương riêng cho một người.
Nghẹn ngào nghe đau xót
Tìm về trong lòng đất gây bao chuyện u hoài.