Quảng Ngãi tôi ơi! Nhớ tiếng rì rào bờ xe nước
Nghe dòng sông Trà thao thức mãi trong tôi
Thiên Ấn chiều hôm soi mình trong bóng nước
Cầu Trường Xuân sương mờ khuất xa xôi
Thương bóng lẻ loi nhớ con đò chiều dòng Sông Vệ
Nhớ giọng khoan hò nhớ quá những đêm quê
Cổ Luỹ cô thôn trăng tròn hay trăng khuyết
Tầm Dương xưa trăng đợi mãi chưa về
Tôi yêu Quảng Ngãi của tôi
Thương mùa cá chuồn muối mặn
Đợi mẹ về bên kia bờ cát nóng
Thương não lòng mồ hôi mặn đẫm lưng cha
Tôi yêu Quảng Ngãi của tôi
Thương mùa mía đường ngọt lịm
Quê ngoại chiều Trường Sơn giăng mây tím
Đêm trời nam mong chớp bể mưa nguồn
Quảng Ngãi tôi ơi! Ai đi mà không nhớ
Chén cá thài bai ôi cá bống Trà Giang
Tô Don nào lòng cá Niên ngọt đắng
Sao làm ta xao xuyến cả một thời
Tôi yêu Quảng Ngãi của tôi
Thương những ngày mưa phùn giá lạnh
Bếp lửa hồng chiều đông thương nhớ lắm!
Sưởi lòng tôi bao năm tháng quê người
Tôi yêu Quảng Ngãi của tôi
Thương quảng ngày gió mùa biển động
Đêm đông buồn vọng về tiếng sóng
Ơ hờ ru khát vọng lớn khôn tôi