Intro: - --
Quảng Ngãi mình ơi!
Xa quê bấy lâu chừ mong về xứ Quảng mình ơi!
Quảng Ngãi mình ơi!
Mênh mang cả khung trời có người thương hoài mong nhớ
Bông Lau trắng áo em tôi lay gió lay hoa trời
Nương lúa xanh lưng đồi hanh vàng nắng hạ xa xôi
Nhớ thác trắng nước tuôn rơi trong sắc trong mây trời
Hoa lá chen hương đồi dập dềnh suối nhạc đầy vơi
Đồng Sa Huỳnh muối trắng
Bờ vai mặn thêm thương nón sờn nghiêng hoàng hôn tím
Nhớ Thiên Ấn áng mây trôi ngân tiếng chuông bồi hồi
Trăng ánh trăng vời vợi soi dòng sông Trà êm trôi
Bâng khuâng Cổ Lũy Cô Thôn sương trắng giăng dập dờn
Hoa đá chen mây hờn rặng dừa nghiêng bóng hoàng hôn
Sao anh chưa quay về thăm miền quê mình cát trắng
Nghe con sóng lao xao đảo xa Lý Sơn biển xanh
Ghe thuyền xuôi ngược bến mênh mông cửa biển Sa Cần
Mây nước trôi lững lờ khung trời Quảng Ngãi mộng mơ
Mây giăng màu nhung nhớ, mưa không quên lối về
Mênh mang trời nắng hạ thênh thang biển xanh xanh ngời
ghe thuyền dập dềnh ra khơi
Mây có về phương nớ, mưa có về xứ Quảng
Cho tôi xin nhắn gửi đôi câu tới người em nhỏ quê mình
muôn vạn lời thương