Một chiều mưa bay bay tôi tìm về chốn cũ
Bến sông xưa còn đó, con đò đã sang ngang
Đồng lúa trĩu vàng bông, ngô ngoài đồng xanh ngát
Hương quê thơm ngào ngạt, tìm em, em nơi mô!
Sông quê chiều bến đợi, một vành nón nghiêng trao
Xôn xao nghe tiếng vọng, pháo nổ giòn bên tai.
Đến duyên, đến duyên em lấy chồng
Mẹ nhủ đời con gái như cánh hoa mười giờ
sớm nở chiều tàn phai.
Em nỏ dám nói ai, trong lòng bao thương nhớ,
lời thề xưa em nợ vì chữ hiếu mẹ cha
Đành lỡ bước sang ngang ôm mối tình thơ mộng
Về bên chồng xa ngái Lỡ duyên mình trăm năm
Mong cho người nơi ấy trrọn một đời an vui.