1. Qua bến nước xưa lá hoa về chiều
Lạnh lùng mềm đưa trong nắng lưa thưa
Khi đến cuối thôn chân bước không hồn
Nhớ sao là nhớ đến người ngày thơ
Anh nhớ trước đây dáng em gầy gầy
Dịu dàng nhìn anh đôi mắt long lanh
Anh nhớ bước em khi nắng vương thềm
Má em mầu ngà tóc thề nhẹ vương
Nay anh về qua sân nắng chạnh nhớ câu thề tim tái tê
Chẳng biết bây giờ người em gái duyên ghé về đâu
Nay anh về nương dâu úa giọng hát câu hò thôi hết đưa
Hình bóng yêu kiều kề hoa tím biết đâu mà tìm
Anh nhớ xót xa dưới tre lá ngà
Gợn buồn nhìn anh em nói: “Mến anh!”
Mây lướt thướt trôi khi nắng vương đồi
Nhớ em dịu hiền nắng chiều ngừng trôi.
2. Tới trước ngõ cũ nghe kể rằng
Giặc tràn qua thôn xóm
Gieo bao đau thương bao điêu tàn
Từ ngày anh vắng xa
Nay qua đau thương, yên bình rồi
Tình ta lên hương ngát
Như hương hoa soan vàng bên thềm
Nhẹ nhàng nhưng ngất say.
Giang tấu
3. Ngày xưa em anh hay hờn dỗi
Giận anh khi anh chưa kịp tới
Cho anh nhiều lời, cho anh bồi hồi em cúi mặt làm ngơ
Không nghe kể chuyện, bao nhiêu chuyện tình đẹp nhất trên trần đời
Tại em khi xưa yêu hoa màu trắng
Tại em suy tư bên bờ vắng
Nên đêm vượt trùng anh mong tìm gặp hoa trắng về tặng em
Cho anh thì thầm em ơi tình mình trắng như hoa đại dương
Em ơi giận hờn, xin như hoa sóng tan trong đại dương
1. Nắng chiều – Lê Trọng Nguyễn
2. Hoa soan bên thềm cũ Tuấn Khanh
3. Hoa biển – Anh Thy & Trần Thiện Thanh