1. Tôi lạc tôi từ chân bước ra đời
Tôi lạc tôi từ khi biết yêu người
Tôi lạc tôi từ con sóng xa khơi
Đêm bủa vây màu đen tối chơi vơi.
Tôi lại đi vào cuối bãi đầu ghềnh
Khi nhận ra dòng sông đã xa nguồn
Tôi về đâu từ cuối trời xa lắm
Nghe lệ rơi rụng rơi xuống âm thầm.
ĐK:
Tôi vẫn đi vào cuộc đời những đêm thâu
Tôi vẫn đi dù cuộc tình đã phai màu
Tôi vẫn đi tôi vẫn đi tôi vẫn đi
Tìm lại mình giữa hư hao
Trong đớn đau nghe trái tim đi căng một khối u sầu.
2. Tôi nhiều đêm chìm trong giấc ngủ mù
Trôi lạc trên đại dương chẳng bến bờ
Tôi nằm nghe từng con sóng bơ vơ
Xô vào tôi bằng những tiếng nam mô.
Phương trời xa chiều bỗng nhớ quê nhà
Nơi dòng sông nhẹ trôi rất thật thà
Tôi giờ đây lạc cuối trời quên lãng
Quê mẹ ơi lòng như gió bay về.