Người hỡi ! yêu nhau mà tới
Cho nhau cuộc sống, bao nhiêu thăng trầm
Một ngày le lói, đêm mãi chợt tối
Biết đêm mà nhớ, mà quên nhau thôi
Rồi một ngày đã thấy không chung lối mộng
Mơ ước tàn phai, thôi lá vàng bay
Tan tác về đâu ? Tiếc nhau mà chi, tiếc nhau mà chi
Và hãy ! yêu nhau mà tới
Bao nhiêu lời hứa, cho nhau chưa vừa
Tình sâu chan chứa, mênh mông đại dương
Ta con thuyền bé mịt mù tăm hơi
Dù một lời trăn trối, nâng niu môi cười
Một chút gì đây ? Cho biết nồng cay
Cho thấy ngày vui, có chăng người yêu
Nhớ chăng người yêu ?
Và đến với trái tim xanh, ánh mắt thơ ngây
Biết mấy thương yêu, hạnh phúc sum đầy
Cuộc đời đó, hứa cho nhau, có bao nhiêu?
Và đến với nhau mà sống
Cho ngau ngày tháng như hoa trên cành
Ngày mai cơn bão mêng mang đời xa
Biết đâu đời có đời lại hư không!
Rồi một ngày ta chết, bao nhiêu cũng thừa
Thôi nhớ gọi tên, thôi khóc tình quên
Muôn kiếp triền miên, có chăng cành hoa cắm trên mộ xanh
Có chăng người xưa, khóc đời lẻ loi
Ôi một đời tôi, giấc mơ trần thế