Ai về Quảng Ngãi cho tôi, gửi theo nhung nhớ một thời
Gửi câu ca dao mẹ hát, ngọt ngào từ thuở nằm nôi
Để nghe ca dao mẹ hát, quặn lòng Trà Khúc về xuôi
Đêm mơ tiếng bờ se nước, chiều buông Thiên Ấn ngậm ngùi
Để câu ca dao mẹ hát, gió Lào hạ rát sần lưng
Đông sang gió gào mưa lũ, co ro tháng chạp mưa phùn
Để nghe ca dao mẹ hát, ơi người Quảng Ngãi chân quê
Để nghe câu ru mẹ hát, cha ơi vật vã bộn bề
Ơi người Quảng Ngãi xa quê, xa lơ xa lắc chưa về
Dòng sông quê nhà vẫn mãi, chập chờn trong những cơn mê
Người đi năm xưa vẫn mãi, nhớ hoài bánh tráng tô don
Người đi xa xôi vẫn mãi, một đời thương nhớ người ơi
Ai về Quảng Ngãi quê tôi, Đình Cương mây trắng lưng trời
Ngàn xa mưa khuya chớp biển, chạnh lòng xao xuyến nào nguôi
Để trong câu ru mẹ hát, nghẹn ngào con sáo sang sông
Tương tư mấy mùa mưa nắng, từng cơn đông bắc lạnh lùng
Để câu ca dao mẹ hát, gió Lào hạ rát sần lưng
Đông sang gió gào mưa lũ, co ro tháng chạp mưa phùn
Để nghe ca dao mẹ hát, ơi người Quảng Ngãi chân quê
Để nghe câu ru mẹ hát, cha ơi vật vã bộn bề
Ơi người Quảng Ngãi xa quê, xa lơ xa lắc chưa về
Dòng sông quê nhà vẫn mãi, chập chờn trong những cơn mê
Người đi năm xưa vẫn mãi, nhớ hoài bánh tráng tô don
Người đi xa xôi vẫn mãi, một đời thương nhớ người ơi…
(Kết)
Người đi xa xôi vẫn mãi, một đời thương nhớ người ơi…