1. Cổng trường vôi tím kỷ niệm đầy đẹp xinh như màu áo học sinh
Nàng mang tên loài hoa nhiều hương sắc mặn mà
Loài hoa tên phù dung thường dang dở lạnh lùng
Đời hoa chóng tàn tựa đời Dung ngao ngán tình duyên sớm bẽ bàng.
2. Cổng trường vôi tím tuổi nào đầy mộng mơ ôi hồn bướm thuở xưa
Nàng yêu văn làm thơ dựa sông ngắm trăm mờ
Và yêu mây ngẩn ngơ nhìn mưa đổ hiên nhà
Từng đêm ngóng chờ và từng đêm thao thức dù chưa biết hẹn hò.
ĐK:
Đường yêu rung đã yêu khi gặp người thi sĩ qua vầng thơ
Hai trái tim chung một nhịp cùng sống với mộng mơ
Tuy biết nhau qua vài dòng mực tím giấy học trò ngày đêm nghe nhung nhớ.
Thời gian như lưỡi dao vô tình nào biết sao ngày mai
Chia cắt tơ duyên đầu người tình ấy đã đổi thay
Khiến Dung ngậm ngùi xót xa tháng ngày.
3. Cổng trường vôi tím đã buồn lại buồn thêm khi người ấy bỏ đi
Nàng mang tên phù dung loài hoa quý vô cùng
Mà duyên tơ lìa tan vì hoa nở mau tàn
Giờ đây bẽ bàng cổng trường xưa vôi tím quạnh hiu đứng im lìm.