Con đường xưa em đi… Người ta nói điều gì… Thế mà em hết đi…?!
Anh làm thơ bên ni… Gửi em vì cách ly… Chuyện tình ta đã ghi…
Những ngày Cô-Vi qua… Mình đâu dám la cà… Quán hàng cũng tránh xa…
Ở nhà đâu buông tha… Miến măng gà với da… Lại còn hát với ca…
ĐK:
Anh ơi! Nhìn món ăn chơi… Lòng có trông vời… Được ngồi ăn với người…?!
Bên đây, em nấu suốt ngày… Ăn hết tháng này… Là mặt em sẽ đầy…!!
Anh ơi! Hãy ráng vui nha… Mình tuổi đã già… Mà còn gặp “bất hoà”…!!
“China” … Xưa thả cúm gà… Nay Corona Hỏi làm sao mà sống..?!
Con đường xưa em đi… Người ta vẫn xầm xì… “Cúm Tàu! Mau biến đi…!!”
Trả lại đây yên vui… Những chuỗi ngày thắm tươi… Nụ cười anh với tôi…
ĐK:
Anh ơi! Nhìn món ăn chơi… Màu sắc tuyệt vời… Mà thèm không hỡi người…?!
Anh ơi! “Ăn ngó” đi anh…!! Bao tử có hành… Thì làm ơn dỗ dành…
Anh ơi! Hãy ráng vui nha… Mình tuổi đã già… Mà còn gặp “bất hoà”…!!
“China” … Xưa thả cúm gà… Nay Corona Hỏi làm sao mà sống..?!
Con đường xưa em đi… Người ta vẫn lầm lỳ… “Cúm Tàu!! Mau biến đi…!!”
Trả lại đây yên vui… Những chuỗi ngày thắm tươi… Một đời anh với tôi…
Trả lại đây yên vui… Phố đông người khắp nơi… Một thời… ai cũng tươi…