Tình mình đã phai trách duyên ai lỡ làng
Nhung gấm lụa là nhìn người bước đi chốn xa
Mình anh ở nơi này nhủ lòng phải cố quên đi
Ước hẹn năm xưa đã phai mất rồi.
T-ĐK:
Dấu chân em vẫn còn ở lại trong trái tim
Dù rằng người ra đi nhưng làm sao thể quên bao câu ước thề
Cánh hoa úa trong chiều lòng anh vẫn nhớ em nhiều
Từ nay hai chúng ta phải rời xa.
ĐK:
Nhìn người quay bước vội vàng phận duyên vỡ tan
Trách do anh nghèo không cho em được hạnh phúc
Cuộc đời đâu biết hợp tan có trăng quên đèn
Buồn làm chi để rồi phải khóc tiễn người đi.
RAP:
Và rồi lại khóc thêm một lần khi mà người đi
Vui buồn lúc trước chẳng thể nào mà níu giữ
Còn bao lời ân tình mang làm hành trang nàng thiếu nữ
Hỏi em còn nhớ hay quên chốn xưa câu hẹn câu thề
Lòng anh càng xót xa hơn khi người quay bước lâu về
Bùi ngùi giây phút biệt ly cuộc đời nào biết hợp tan
Trách sao nỗi nhớ vô vàn không đành xa em ngày mai
Tấm chân tình còn xót lại tiễn bước người đi vội vàng
Giá như ngày đó đôi tay đủ sức níu lấy tình yêu từ nàng.
Ta rót cho đời mộng tưởng dù biết yêu thương kia vẫn còn xa xôi
Ta rót thêm hương nồng nàn xin chúc cho người hạnh phúc ngày giao bôi
Ta gửi chút tình vào gió để gió cuốn trôi theo làn mây
Và ta gửi tâm tư vào nhạc để cho em nghe được từng lời này
Nếu ngày mai trời sáng bình minh ló dạng phía xa
Thì anh vẫn còn ở đó chờ em chẳng đi đâu cả
Như là làn mây suốt đời chỉ mãi chung tình với gió người ơi
Đôi khi lỡ hẹn chỉ một khoảnh khắc buồn đau theo suốt cuộc đời.
T-ĐK:
Dấu chân em vẫn còn ở lại trong trái tim
Dù rằng người ra đi nhưng làm sao thể quên bao câu ước thề
Cánh hoa úa trong chiều lòng anh vẫn nhớ em nhiều
Từ nay hai chúng ta phải rời xa.
ĐK:
Nhìn người quay bước vội vàng phận duyên vỡ tan
Trách do anh nghèo không cho em được hạnh phúc
Cuộc đời đâu biết hợp tan có trăng quên đèn
Buồn làm chi để rồi phải khóc tiễn người đi.
* Ngày ấy bên anh bao buồn vui cùng sẻ chia bao buồn phiền
Lạc mất nhau khi nào gặp lại
Cầu chúc cho em con thuyền xưa đỗ bến nơi an bình
Anh chẳng sao thiếu vắng em nơi này bơ vơ.
ĐK:
Nhìn người quay bước vội vàng phận duyên vỡ tan
Trách do anh nghèo không cho em được hạnh phúc
Cuộc đời đâu biết hợp tan có trăng quên đèn
Buồn làm chi để rồi phải khóc tiễn người đi.