Bến xe miền Đông giới giang hồ anh có tên
Đâm chém liên miên ,xẹo đầy trên tấm lưng này
Tiếc thương đời trai tấm thân tưa như áng mây
Anh đến nơi đây trong kỷ niệm
Có buổi chiều kia, anh đang ngồi chơi với em
Anh bổng hoang mang, nên đời anh phải đáp đền
Có năm mười tên, nó xách hàng nó đón anh
Nó chém dô lưng… thật là đau!
Liền chạy ra xe rút cây hàng
Hai bên sáp vô chém nhau tơi bời
Mười thằng trời ơi nó chém anh
Thân anh máu me máu me đầm đìa ,
Nó cứ chém cho đến khi anh gục
Anh cứ sống với kiếp giang hồ mà thôi
Lúc anh gục đi anh gọi tên em dấu yêu
Em hỡi em ơi ,tình mình nay đã an bài
Trách ông trời kia, sao đành tâm chia cách nhau
Tim anh khắc tên em… người tình ơi!